Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2020

NHÀ NGUYỄN: TRIỀU ĐẠI CUỐI CÙNG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM

       Nhà Nguyễn (Hán: 阮朝 ; Nôm: 家阮 ) là triều đại cuối cùng trong lịch sử Việt Nam, sử dụng quốc hiệu Việt Nam ( 越南 , bãi bỏ quốc hiệu cũ Đại Việt năm 1804) từ năm 1802 đến năm 1839, năm 1839 Minh Mạng đế Nguyễn Phúc Kiểu đổi quốc hiệu là Đại Nam ( 大南 ). Thời kỳ nó cát cứ ở Quảng Nam là từ năm 1558–1777, thời kỳ sau khi thống nhất Việt Nam là năm 1802 – 1945. Tiền thân của nó là nước Quảng Nam họ Nguyễn (Nguyễn thị Quảng Nam quốc: 阮氏廣南國 ) của thời Trịnh–Nguyễn phân tranh, năm 1802 tiêu diệt nhà Tây Sơn chính thức dựng nước thống nhất Việt Nam. Đến năm 1945 vị hoàng đế cuối cùng Bảo Đại thoái vị, vương triều chính thức kết thúc. Lịch sử nhà Nguyễn có thể được chia thành hai đoạn thời kỳ: thời kỳ Độc lập và thời kỳ Thực dân. Thời kỳ Độc lập (1802–1858: gồm 56 năm), nhà Nguyễn đã có quyền cai trị tuyệt đối đối với Việt Nam, nhưng thế lực của nước Pháp tại Đông Dương (Ấn-độ Chi-na) dần dần quật khởi đe dọa đến sự cai trị của nhà Nguyễn, vào cuối thời kỳ Độc lập nhà Nguyễn bị chia cắt