Phương diện ngoại giao, nhà Nguyễn khôi phục quan hệ tông–phiên với Thanh triều Trung Quốc, với Pháp Quốc từ hảo trở thành ác, tích cực gia tăng sức ảnh hưởng tại bán đảo Đông Dương. Khi Gia Long đế mới lập quốc liền phái sứ sang Thanh cầu phong làm “Nam Việt quốc vương” ( 南越國王 ), Thanh triều Gia Khánh đế không tán thành hai chữ “Nam Việt” nên đã cải phong Nguyễn Phúc Ánh thành “Việt Nam quốc vương” ( 越南國王 ), thế là bắt đầu lấy “Việt Nam” làm quốc danh. Đối với Pháp Quốc, vì Gia Long đế trong thời chiến tranh khai quốc từng cầu trợ với người Pháp nên nhân sĩ Pháp tịch được ưu đãi trong nhà Nguyễn mới hồi đầu và cho phép thương thuyền Pháp Quốc đến Việt Nam mậu dịch. Nhưng đối với Điều ước Phàm-nhĩ-tái (Traité de Versailles) giữa Việt và Pháp thì Gia Long bảo rằng do chính phủ Pháp Quốc chưa hề thực hành nên bãi bỏ. Thời Minh Mạng cấm chỉ truyền giáo sĩ Âu châu truyền giáo tại Việt Nam, quan hệ Việt–Pháp trở nên tồi tệ, người Pháp Quốc đã có điều bất mãn với Minh Mạng ...
Đăng tất cả các bài viết, bài dịch có tính chất nghiên cứu học thuật của Nhà nghiên cứu Nguyễn Thành Sang.